Trên cơ sở nhận thức rằng hệ thống giao thông vận tải bền vững về môi trườngcó thể góp phần quan trọng trong việc thực hiện Mục tiêu phát triển thiên niênkỷ 21 (MDG) của Liên hợp quốc và mang lại nhiều lợi ích trước mắt cũng như lâudài, các nước trong khu vực cũng đã tiến hành nhiều hoạt động thiết thực để thúcđẩy chương trình trên.
Diễn đàn là nơi cung cấp cơ sở chiến lược, nhận thức cho việc chia sẻ kinhnghiệm thực tiễn và phổ biến giữa các nước châu Á về các công cụ chính sách,công nghệ... trong mối liên quan tới vấn đề giao thông vận tải bền vững về môitrường. Các đại biểu tham gia diễn đàn đều đã thừa nhận rằng:
Lĩnh vực giao thông tác động đến tất cả các khía cạnh của sự bền vững-xã hội,kinh tế và môi trường - và chúng ta cần một nền giao thông an toàn, sạch và tiếtkiệm năng lượng để đạt được sự phát triển xanh thông qua giao thông carbon thấp.
Vì lợi ích chung của các quốc gia trong khu vực, các đại biểu kêu gọi sự tăngcường phối hợp, hợp tác để thúc đẩy việc xây dựng môi trường giao thông thânthiện, giảm tác động của giao thông đến biến đổi khí hậu và đẩy mạnh việc sửdụng năng lượng tiết kiệm và hiệu quả.
Năm 2009, các đại biểu tham dự Diễn đàn đã thông qua Tuyên bố SEOUL: “Hướngtới việc thúc đẩy giao thông vận tải bền vững về môi trường (EST) cho một xã hộicarbon thấp và phát triển xanh tại châu Á” trong đó kêu gọi các quốc gia:
1. Đặt mục đích về môi trường trong các vấn đề giao thông ở mức cao hơn trongđó bao gồm mối quan hệ phát thải giữa giao thông-năng lượng-carbon, từ việc tiêuthụ năng lượng tới việc phát thải và xa hơn là biến đổi khí hậu.
2. Phát triển các chiến lược cho giao thông carbon - thấp bao gồm tăng cườngsự thay đổi đối với việc sử dụng tiết kiệm năng lượng và phương thức carbon thấpđể làm giảm tác động của giao thông đến khí hậu và tác động của biến đổi khí hậulên các dịch vụ giao thông và các lĩnh vực kinh tế xã hội khác.
3. Tập trung vào sự thay đổi bền vững và các công cụ, biện pháp quản lý nhucầu giao thông (TDM) có sự tham vấn của cộng đồng hơn là chỉ dựa vào các giảipháp xử lý khí thải cuối ống xả (end-of-pipe), do đó ô nhiễm không khí khu vựcvà phát thải GHG từ lĩnh vực giao thông có thể được giải quyết đồng thời và hiệuquả, qua đó đóng góp cho việc hiện thực hóa một xã hội châu Á carbon thấp (cáccông cụ, biện pháp quản lý nhu cầu giao thông như kiểm soát đỗ xe, phí cầu đườngvà ùn tắc, thuế nhiên liệu và phương tiện, quy vùng phát thải thấp hoặc phátthải bằng không, ngày đi xe ôtô tự do, tạo ra các khu vực đi bộ tại trung tâmthành phố, ưu tiên vận tải công cộng và tăng cường các biện pháp, phát triển cóđịnh hướng việc quá cảnh, quy hoạch khoảng không thích hợp đối với các phươngtiện chiếm diện tích lớn, các hệ thống vận tải khối lượng lớn và các biện phápđể giúp đỡ và phát triển giao thông phi cơ giới).
4. Khai thác tối đa lợi ích của việc ứng dụng hệ thống giao thông thông minh(ITS) và sử dụng cơ chế thị trường như chính sách tín dụng thuế đối với các côngnghệ thân thiện với môi trường để làm cho môi trường giao thông và con người trởnên thân thiện, có tính hiệu quả về chi phí cũng như tiết kiệm năng lượng.
5. Tăng cường hợp tác trong khu vực đặc biệt giữa các tổ chức và các nhà tàitrợ quốc tế và các nước thành viên để cải thiện và thúc đẩy hơn nữa chương trìnhnghị sự về giao thông tại các diễn đàn liên quan đến biến đổi khí hậu và tiếtkiệm năng lượng, bao gồm hội nghị của các Nhóm, Đảng (COP) hướng tới xã hộicarbon thấp và phát triển xanh với mục tiêu cơ bản giảm phát thải toàn cầu theoCông ước khung Liên hợp quốc về Biến đổi khí hậu (UNFCCC)./.