Khoảng 5-7 năm về trước, bao phủ con đê tả Sông Hồng qua địa bàn tỉnh Vĩnh Phúclà màu xanh mượt mà của cỏ.
Thảm cỏ rộng lớn trên con đê này cũng góp phần chống mưa, lũ gây xói mòn, bảo vệcon đê vững chắc hơn. Đặc biệt, đây còn là vùng cỏ tự nhiên cung cấp thức ănquanh năm cho những đàn đại gia súc của các hộ gia đình ven đê.
Những nay, ngay cả tại "Tuyến sông thanh niên tự quản" có chiều dài 2km, thuộcđịa bàn xã Phú Đa, huyện Vĩnh Tường, cũng có không ít rác và túi nilông.
Con đê đang đứng trước nguy cơ ô nhiễm nặng do chất thải đổ tràn lan. Bà con longại chất lượng cỏ bị suy giảm do lẫn tạp chất có hại, đàn trâu, đàn bò vì thếcũng dễ sinh bệnh tật.
Cháu Hà, ở xã Tuân Chính, huyện Vĩnh Tường cho biết, giờ đây những con bò đượcchăn thả trên đê gặm mười miếng, thì chỉ được 5 miếng cỏ, còn 5 miếng còn lại lànilông.
Sau khi huyện Mê Linh nhập về Hà Nội (2008), tuyến đê tả Sông Hồng qua địa bàntỉnh Vĩnh Phúc có chiều dài khoảng 29km. Chân đê, nhiều đoạn được trồng tre chắnsóng và cây khá dày, xanh tốt. Đây còn là nơi trú ngụ, sinh trưởng của nhiềuloại chim, cò bởi sự thoáng mát, yên bình, nguồn thức ăn ở khu lân cận phongphú.
Sự có mặt của các chất thải khó phân hủy trên dọc tuyến đê đã đến lúc báo động,ảnh hưởng đến cảnh quan, môi trường sinh thái nói chung. Người dân nơi đây mongcác ngành chức năng, chính quyền địa phương vào cuộc để trả lại hình ảnh tươiđẹp vốn có cho tuyến đê này./