Cho dù đã đạt được một số tiến bộ nhất định tại Hội nghị thượng đỉnh ở Brussels,Bỉ hôm 23/10, nhưng các nhà lãnh đạo EU vẫn chưa thể đưa ra một quyết định cụthể nào do chưa tìm được tiếng nói chung về các vấn đề then chốt, như phươngthức tăng vốn cho quỹ giải cứu khu vực đồng euro (Eurozone).
Nếu những chia rẽ này không được giải quyết, Eurozone chắc chắn sẽ đối mặt nguycơ sụp đổ sau 12 năm hình thành.
Hai cuộc họp cấp cao trong tháng 10/2011 được mong đợi sẽ mang lại một giải pháptoàn diện cho cuộc khủng hoảng nợ công ở châu Âu. Song, hội nghị thứ nhất cuốituần qua đã làm giới thị trường thất vọng, và "mọi chuyện" phải đợi đến kết quảcủa một cuộc họp cấp cao nữa.
Chiến lược giải quyết khủng hoảng của châu Âu, gồm ba chương trình chủ lực là ổnđịnh tình hình Hy Lạp, tái cấp vốn cho các ngân hàng khu vực và tăng cường quỹcho Cơ chế Bình ổn Tài chính châu Âu (EFSF), đã được đưa ra thảo luận khá căngthẳng tại các cuộc đàm phán cấp cao ngày 23/10.
Hội nghị đã khai thông hai vấn đề phức tạp gây tranh cãi lâu nay bao gồm giảmbớt gánh nặng nợ cho Hy Lạp và đảm bảo các ngân hàng có đủ nguồn lực vượt quanhững mất mát.
Dù không đưa ra con số cụ thể, song các nhà lãnh đạo EU đang thuyết phục cácngân hàng chấp nhận phần thiệt hại ít nhất 50% lượng trái phiếu mà họ nắm giữcủa Athens.
EU cũng muốn các ngân hàng này tăng dự trữ vốn cốt lõi, ước lên tới 107-108 tỷeuro, nhằm đảm bảo những mất mát đó không đẩy họ vào tình trạng sa lầy.
Nhằm tránh nguy cơ khủng hoảng nợ công tái diễn, EU cam kết sẵn sàng thay đổicác hiệp ước của khối, tạo điều kiện pháp lý để Eurozone hội nhập kinh tế chặtchẽ hơn, đồng thời siết chặt các biện pháp trừng phạt đối với những nước vi phạmcác quy định của EU.
Tuy nhiên, các chi tiết của chiến lược giải cứu vẫn chưa được công bố, do nhữngbất đồng sâu sắc về một số điểm then chốt, nhất là vấn đề tăng cường sức mạnhcho EFSF.
Tổng thống Pháp Nicolas Sarkozy đề xuất tăng vốn cho EFSF bằng cách cho phép quỹnày có thể vay tiền không hạn chế từ Ngân hàng Trung ương châu Âu (ECB) nhằm ứngphó với khủng hoảng. Song phương án này đã vấp phải sự phản đối quyết liệt từphía Đức, vì Berlin lo ngại biện pháp đó sẽ buộc ECB in thêm tiền và không thểbảo đảm sự ổn định của đồng euro.
Bên cạnh đó, biện pháp trên cũng sẽ tăng rủi ro cho Đức vì nền kinh tế lớn nhấtchâu Âu này sẽ phải mất thêm các khoản tiền mà họ bảo lãnh. Đức cũng đề nghịthay vì cung cấp các khoản vay, EFSF sẽ trở thành một kiểu công ty bảo hiểm tíndụng, chịu trách nhiệm phần trăm nhất định của các trái phiếu chính phủ mà cácnước mắc nợ bán trên thị trường. Nhưng biện pháp của Đức sẽ làm tăng khoản cứutrợ của EFSF lên tới hàng nghìn tỷ euro.
Tình hình Hy Lạp đã diễn biến xấu đến mức chỉ riêng giải cứu thành viên này, EUsẽ phải cần tới 611 tỷ USD, tức sẽ "ngốn" hết ngân sách của EFSF, trong khi quỹnày sắp tới còn phải lo cho Bồ Đào Nha, Ireland và có thể cả Tây Ban Nha.
Với nền kinh tế trong nước trì trệ và lãi suất trái phiếu tăng cao, các thànhviên như Italy, Bồ Đào Nha và Tây Ban Nha đang có nguy cơ không gánh nổi món nợcủa chính mình. Chìa tay cứu Hy Lạp đồng nghĩa với việc họ sẽ bị cuốn theo xuốngvực thẳm.
Ngay cả Pháp cũng đang có nguy cơ bị đánh tụt hạng tín dụng do nợ công tăng caovà các ngân hàng thương mại lún quá sâu vào cuộc khủng hoảng khu vực. Đó là lýdo tại sao Pháp khăng khăng muốn ECB phải gánh trách nhiệm chính trong việc giảicứu Hy Lạp. Nhưng Đức không đồng ý, với lý do hiến pháp trong nước không chophép.
Phát biểu tại cuộc họp báo sau hội nghị, Thủ tướng Đức Angela Merkel thừa nhận"mọi chuyện vẫn chưa ngã ngũ" sau hội nghị ngày 23/10, song cho biết vẫn còn haiphương án đang được đàm phán nhằm tăng vốn cho EFSF.
Phương án thứ nhất là cho phép FESF có khả năng đứng ra bảo lãnh một phần nợ củacác nước bị coi là có nhiều rủi ro. Cụ thể là một phần trái phiếu mà các nuớc đóphát hành sẽ được FESF bảo lãnh, nhờ vậy mới khuyến khích được các nhà đầu tưmua trái phiếu. Đức ủng hộ phương án này, và dường như đã có được sự chấp nhậncủa Pháp, mặc dù ban đầu Paris tỏ ra dè dặt.
Phương án thứ hai là thành lập một quỹ đặc biệt để tiếp nhận sự đóng góp của cácnhà đầu tư bên ngoài châu Âu. Tuy nhiên, cả hai phương cách không liên quan đếnECB, trong khi Chủ tịch EU Herman Van Rompuy cho rằng, sự can dự của ECB khôngthể hoàn toàn bị bỏ qua. Còn vấn đề thu hút vốn từ các nước bên ngoài châu Âu,nhất là nhóm BRICS (Brazil, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc và Nam Phi), cũng đang gâytranh cãi trong các nước Eurozne.
Bên cạnh đó, để góp phần vào chiến lược giải quyết khủng hoảng, giới lãnh đạo EUkêu gọi các nước viên Eurozone phải đưa ra một kế hoạch giảm chi ngân sách nhưđã cam kết trước đó. Tuy nhiên, các thông tin mới nhất cho hay, tại cuộc họp nộicác khẩn cấp để xem xét các biện pháp "thắt lưng buộc bụng" mới, Chính phủ Italyđã không đạt được thỏa thuận về cải cách hưu trí.
Trong khi đó, vấn đề nợ công của Eurozone cũng đang gây ra "tình cảm khó chịu"trong những thành viên không thuộc liên minh tiền tệ này, đứng đầu là Anh.
Các quốc gia ngoài Eurozone bắt đầu tỏ vẻ bất bình, vì thấy rằng các nước khuvực euro ngày càng có xu hướng họp riêng với nhau và ra các quyết định quantrọng mà không tham khảo ý kiến của họ.
Thái độ đó phản ánh một thực tế là nguy cơ EU đang mất dần thực chất, biến châuÂu với hai vận tốc, một bên là khối euro, mà khủng hoảng nợ công buộc phải liênkết chặt chẽ hơn nữa, và bên kia là những nước nằm ngoài khối euro.
Nếu như những rạn nứt trên không được giải quyết nhằm đem lại một giải pháp toàndiện, kèm theo các kế hoạch thực hiện cải cách đã cam kết của các nước Eurozone,không biết tương lai của liên minh tiền tệ này sẽ đi về đâu?./.