Sau 72 năm chia ly, cuộc gặp gỡ tình cờ tại một ngôi chùa ở Bình Đỉnh Sơn, tỉnh Hà Nam, Trung Quốc đã đưa hai chị em Đậu Biển, 77 tuổi và Hồ Tu Cải, 75 tuổi đoàn tụ, thỏa mãn ước nguyện của người mẹ già trước khi qua đời.
Năm 1938, chiến tranh loạn lạc và hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, bà Hồ Tu Cải đã được cho làm con nuôi và hai chị em bặt tin nhau từ đó.
Qua sự mách bảo của những người tốt bụng về một cụ bà giống mình tá túc tại ngôi chùa ở Bình Đỉnh Sơn, bà Đậu Biển đã tìm đến với hy vọng gặp được em gái mình sau nhiều năm thất lạc.
Khi gặp mặt, bà Đậu Biển nhận thấy Hồ Tu Cải rất giống mẹ mình. Nhớ lại em gái mình lúc còn nhỏ mắc chứng bệnh kỳ lạ thường ngã lăn quay ra đất khi bị vỗ vào đầu, bà Đậu Biển đã sờ vào đầu bà Hồ Tu Cải. Không ngờ bà Hồ Tú Cải nói: “Đừng chạm vào đầu, em mắc chứng bệnh đặc biệt."
“Bệnh gì?” bà Đậu Biển thốt lên. “Em bị bệnh khi còn nhỏ. Hễ ai vỗ vào đầu là ngã xuống đất vì đau. Giờ bệnh đã đỡ hơn nhưng đầu vẫn đau buốt khi có ai chạm vào,” bà Hồ Tu Cải giải thích.
Quá vui sướng, bà Đậu Biển đã kể lại cảnh ngộ gia đình cho bà Hồ Tu Cải và hỏi có nhớ tên chị gái của mình không. “Biển, còn tên ở nhà là Ngưu, ” bà Tu Cải trả lời.
Bà Đậu Biển ôm chầm lấy bà Hồ Tú Cải và nghẹn ngào trong nước mắt: “Em là em gái của chị. Chị em mình chia ly đã 72 năm. Khi mẹ mất, chị đã hơn 50 tuổi, mẹ trối trăng phải tìm được em thì bà mới yên lòng.”/.
Năm 1938, chiến tranh loạn lạc và hoàn cảnh gia đình quá khó khăn, bà Hồ Tu Cải đã được cho làm con nuôi và hai chị em bặt tin nhau từ đó.
Qua sự mách bảo của những người tốt bụng về một cụ bà giống mình tá túc tại ngôi chùa ở Bình Đỉnh Sơn, bà Đậu Biển đã tìm đến với hy vọng gặp được em gái mình sau nhiều năm thất lạc.
Khi gặp mặt, bà Đậu Biển nhận thấy Hồ Tu Cải rất giống mẹ mình. Nhớ lại em gái mình lúc còn nhỏ mắc chứng bệnh kỳ lạ thường ngã lăn quay ra đất khi bị vỗ vào đầu, bà Đậu Biển đã sờ vào đầu bà Hồ Tu Cải. Không ngờ bà Hồ Tú Cải nói: “Đừng chạm vào đầu, em mắc chứng bệnh đặc biệt."
“Bệnh gì?” bà Đậu Biển thốt lên. “Em bị bệnh khi còn nhỏ. Hễ ai vỗ vào đầu là ngã xuống đất vì đau. Giờ bệnh đã đỡ hơn nhưng đầu vẫn đau buốt khi có ai chạm vào,” bà Hồ Tu Cải giải thích.
Quá vui sướng, bà Đậu Biển đã kể lại cảnh ngộ gia đình cho bà Hồ Tu Cải và hỏi có nhớ tên chị gái của mình không. “Biển, còn tên ở nhà là Ngưu, ” bà Tu Cải trả lời.
Bà Đậu Biển ôm chầm lấy bà Hồ Tú Cải và nghẹn ngào trong nước mắt: “Em là em gái của chị. Chị em mình chia ly đã 72 năm. Khi mẹ mất, chị đã hơn 50 tuổi, mẹ trối trăng phải tìm được em thì bà mới yên lòng.”/.
Vĩnh Hà/Bắc Kinh (Vietnam+)