Ấn Độ được biết đến như là một quốc gia chủ chốt trong lĩnh vực công nghệ thông tin, nhưng tình trạng truy cập Internet hạn chế đã đang đe dọa sự tăng trưởng dài hạn của nước này.
Theo dự báo của Hiệp hội Internet và điện thoại di động Ấn Độ (IAMAI), chỉ có 3% người Ấn Độ sống ở nông thôn sẽ sử dụng Internet vào cuối năm nay, bất chấp mức dự kiến số lượng người sử dụng Internet ở nông thôn sẽ tăng lên gấp đôi, từ 12,1 triệu người trong tháng 12/2010 lên 24 triệu người cùng kỳ năm nay.
Người khổng lồ công nghệ Cisco hồi tháng Sáu công bố số liệu cho thấy hoạt động sử dụng Internet toàn cầu sẽ tăng gấp bốn lần trong giai đoạn 2010-2015, nhưng Ấn Độ sẽ vẫn bị tụt hậu so với các thị trường mới nổi đối thủ như Trung Quốc, Nam Phi và Mexico nếu xét về mức độ sử dụng Internet bình quân đầu người.
"Chính phủ Ấn Độ cần coi truy cập Internet là một ưu tiên. Hãy hình dung tác động của truy cập Internet đối với giáo dục. Việc đưa tài liệu giảng dạy lên mạng và cung cấp cho những sinh viên ham học một kết nối mạng còn rẻ hơn nhiều hơn so với việc xây dựng trường đại học ở mỗi làng", ông Ulrik McKnight, cố vấn công nghệ ở San Francisco, người làm việc với các công ty ở Ấn Độ, châu Âu và Mỹ, nói với AFP.
Chủ tịch IAMAI Subho Ray khẳng định không giống với điện thoại di động, vốn nhanh chóng phổ biến với tất cả người Ấn Độ từ giám đốc điều hành ở đô thị đến người nông dân, Internet cần nhiều thời gian hơn để được triển khai rộng rãi.
Theo ông, "điện thoại di động chắc chắn thành công ở Ấn Độ. Thiết bị này giúp giải quyết vấn đề khi người ta gặp khó khăn trong việc lắp đặt điện thoại cố định. Tuy nhiên, Internet phức tạp hơn, phải giúp cho người ta hiểu được Internet có thể mang lại điều gì cho họ bởi họ không tự động nhận thức được điều đó."
Các nhà phân tích cho rằng việc Ấn Độ thiếu thốn cơ sở hạ tầng, từ lưới điện ổn định đến một mạng điện thoại cố định mở rộng, đã trở thành trở ngại lớn đối với hoạt động truy cập Internet.
Kế hoạch được đánh giá cao tạo ra 20 triệu kết nối băng thông rộng vào năm 2010 đã không đạt được mục tiêu, cho dù tốc độ băng rộng theo quy định của chính phủ chỉ ở mức khiêm tốn 256 kilobyte/giây, bằng 1/16 so với tốc độ tiêu chuẩn 4MB/giây của Mỹ.
Ấn Độ có những kế hoạch đầy tham vọng tăng số lượng kết nối băng thông rộng từ khoảng 12 triệu hiện nay lên 75 triệu vào năm 2012 và 160 triệu vào năm 2014.
Các công ty viễn thông cũng đã bắt đầu triển khai các mạng băng thông rộng không dây từ năm ngoái sau khi giành được các hợp đồng từ chính phủ.
Nhiều người hy vọng rằng dịch vụ điện thoại di động 3G, trong đó bao gồm cả truy cập Internet, sẽ thúc đẩy tỷ lệ sử dụng, tuy nhiên, dịch vụ này vẫn còn quá đắt đối với hầu hết người Ấn Độ khi các công ty tính cước phí từ 700 (15 USD) đến 1.000 rupi mỗi tháng./.
Theo dự báo của Hiệp hội Internet và điện thoại di động Ấn Độ (IAMAI), chỉ có 3% người Ấn Độ sống ở nông thôn sẽ sử dụng Internet vào cuối năm nay, bất chấp mức dự kiến số lượng người sử dụng Internet ở nông thôn sẽ tăng lên gấp đôi, từ 12,1 triệu người trong tháng 12/2010 lên 24 triệu người cùng kỳ năm nay.
Người khổng lồ công nghệ Cisco hồi tháng Sáu công bố số liệu cho thấy hoạt động sử dụng Internet toàn cầu sẽ tăng gấp bốn lần trong giai đoạn 2010-2015, nhưng Ấn Độ sẽ vẫn bị tụt hậu so với các thị trường mới nổi đối thủ như Trung Quốc, Nam Phi và Mexico nếu xét về mức độ sử dụng Internet bình quân đầu người.
"Chính phủ Ấn Độ cần coi truy cập Internet là một ưu tiên. Hãy hình dung tác động của truy cập Internet đối với giáo dục. Việc đưa tài liệu giảng dạy lên mạng và cung cấp cho những sinh viên ham học một kết nối mạng còn rẻ hơn nhiều hơn so với việc xây dựng trường đại học ở mỗi làng", ông Ulrik McKnight, cố vấn công nghệ ở San Francisco, người làm việc với các công ty ở Ấn Độ, châu Âu và Mỹ, nói với AFP.
Chủ tịch IAMAI Subho Ray khẳng định không giống với điện thoại di động, vốn nhanh chóng phổ biến với tất cả người Ấn Độ từ giám đốc điều hành ở đô thị đến người nông dân, Internet cần nhiều thời gian hơn để được triển khai rộng rãi.
Theo ông, "điện thoại di động chắc chắn thành công ở Ấn Độ. Thiết bị này giúp giải quyết vấn đề khi người ta gặp khó khăn trong việc lắp đặt điện thoại cố định. Tuy nhiên, Internet phức tạp hơn, phải giúp cho người ta hiểu được Internet có thể mang lại điều gì cho họ bởi họ không tự động nhận thức được điều đó."
Các nhà phân tích cho rằng việc Ấn Độ thiếu thốn cơ sở hạ tầng, từ lưới điện ổn định đến một mạng điện thoại cố định mở rộng, đã trở thành trở ngại lớn đối với hoạt động truy cập Internet.
Kế hoạch được đánh giá cao tạo ra 20 triệu kết nối băng thông rộng vào năm 2010 đã không đạt được mục tiêu, cho dù tốc độ băng rộng theo quy định của chính phủ chỉ ở mức khiêm tốn 256 kilobyte/giây, bằng 1/16 so với tốc độ tiêu chuẩn 4MB/giây của Mỹ.
Ấn Độ có những kế hoạch đầy tham vọng tăng số lượng kết nối băng thông rộng từ khoảng 12 triệu hiện nay lên 75 triệu vào năm 2012 và 160 triệu vào năm 2014.
Các công ty viễn thông cũng đã bắt đầu triển khai các mạng băng thông rộng không dây từ năm ngoái sau khi giành được các hợp đồng từ chính phủ.
Nhiều người hy vọng rằng dịch vụ điện thoại di động 3G, trong đó bao gồm cả truy cập Internet, sẽ thúc đẩy tỷ lệ sử dụng, tuy nhiên, dịch vụ này vẫn còn quá đắt đối với hầu hết người Ấn Độ khi các công ty tính cước phí từ 700 (15 USD) đến 1.000 rupi mỗi tháng./.
Huy Lê (Vietnam+)