Tại cuộc gặp gỡ báo chí ngày 20/9, tại Hà Nội, về tiến trình thực hiện các mụctiêu phát triển Thiên niên kỷ của Việt Nam, ông John Hendra cũng đưa ra con số về tỷ lệ giảm nghèo từ 58,1% năm 1990 xuống còn 14,5% năm 2008; tỉ lệthiếu đói giảm hơn 2/3, từ 24,9% năm 1993 xuống còn 6,9% năm 2008.
Điều phối viên Thường trú Liên hợp quốc tại Việt Nam cho rằng Việt Namcũng đã đạt được những tiến bộ đáng kể về phổ cập giáo dục tiểu học, với tỉ lệnhập học tiểu học là 97% và 88,5% trẻ em đi học đã hoàn thành năm năm tiểu học.
Trong số này, hơn 90% tiếp tục học trung học cơ sở và không có sự chênh lệch lớngiữa thành thị và nông thôn. Tỷ lệ về giới cũng khá đồng đều, với gần một nửahọc sinh là trẻ em gái ở cả cấp tiểu học lẫn trung học.
Tỷ lệ phụ nữ tham gia hoạt động kinh tế năm 2010 ước đạt mực 83%, trong khicủa nam giới là 85%. Hiện nay, Việt Nam là một trong những nước đứng đầu khu vựcvề tỷ lệ phụ nữ tham gia Quốc hội với 25,8% đại biểu Quốc hội là phụ nữ.
Đánh giá cao những cam kết và nỗ lực hành động của Chính phủ Việt Nam thông quaviệc lồng ghép MDG vào các kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội, xây dựng cácchính sách phát triển vì người nghèo, tạo thêm nhiều việc làm... tuy nhiên ôngJohn Hendra nhấn mạnh rằng Việt Nam tiếp tục phải đối mặt với nhiều thách thức.
Cùng với duy trì những thành tựu đã có, Việt Nam cần xác định và giải quyếtnhững chênh lệch phát sinh trong quá trình phát triển, dự tính được rủi ro cóthể xảy ra và thực hiện những gì chưa làm được.
Theo ông John Hendra, trong khi Việt Nam đã đạt được hoặc đang trên đường đạtđược đúng thời hạn hầu hết các Mục tiêu phát triển Thiên niên kỷ, các mục tiêuvề HIV trong MDG6 có thể không đạt được vào năm 2015, nếu vấn đề tiếp cận dịchvụ không được tăng cường đáng kể, đặc biệt đối với nhóm dân cư nguy cơ cao.
Camkết của Chính phủ về ngân sách cho phòng chống HIV ở cấp quốc gia và địa phươngcũng cần tăng mạnh và tập trung vào lĩnh vực dự phòng, đảm bảo tính bền vững củacác hoạt động phòng chống.
Trong khi thực hiện xã hội hóa giáo dục, Việt Nam cần bảo đảm rằng ngườinghèo cũng được tiếp cận các dịch vụ giáo dục. Các cơ quan có quyền quyết định ởđịa phương cũng có vai trò rất quan trọng, không chỉ ở cấp Trung ương.
Bên cạnhđó, cần khuyến khích các gia đình đầu tư nhiều hơn cho con cái họ được học hành,đặc biệt là trẻ em gái, ông John Hendra nói.
Một số chỉ tiêu trong lĩnh vực dinh dưỡng, tử vong mẹ, nước sạch và vệ sinh vẫnchưa đạt được hoàn toàn; đồng thời mục tiêu 7 (MDG7) về bền vững môi trường đangđược xác định là một thách thức không nhỏ khi Việt Nam đang phải đối mặt vớitình trạng cạn kiệt và xuống cấp tài nguyên thiên nhiên. Các vấn đề mới phátsinh như tình trạng nghèo đô thị và di cư sẽ cần có sự quan tâm hơn nữa củaChính phủ.
Bên cạnh đó, Việt Nam cần đảm bảo rằng các mục tiêu thiên niên kỷ sẽ đạt đượcở từng tỉnh và từng quận-huyện, xã-phường trong toàn quốc, nhất là ở các vùngnông thôn, miền núi, vùng đồng bào dân tộc thiểu số, Tây Nguyên....
Đồng thời, Việt Namcần tính đến những rủi ro tiềm ẩn, những cú sốc bên ngoài như khủng hoảng kinhtế toàn cầu, khủng hoảng năng lượng và lương thực thực phẩm, thiên tai bãolụt... đang đặt ra những thách thức cho các nước đang phát triển, trong đó cóViệt Nam.
Những cú sốc này có ảnh hưởng nặng hơn đối với người nghèo, có thể làm chonhững người vừa thoát nghèo có thể bị tái nghèo một cách nhanh chóng.
Tại cuộc họp báo, ông John Hendra và Trưởng đại diện các tổ chức Liên hợp quốctại Việt Nam đã trả lời nhiều câu hỏi của phóng viên liên quan đến việc bảo đảmcho người dân tiếp cận các dịch vụ về y tế, giáo dục, nhà ở, nước sạch và vệsinh môi trường... cũng như mối tương tác lẫn nhau giữa phòng chống HIV/AIDS vớigiảm nghèo và kết quả thực hiện các MDG khác./.