Cơ chế này được phát hiện thông qua nhiều cuộc thử nghiệm trên chuột trongphòng thí nghiệm. Các nhà khoa học tiêm một loại hóa chất gây sưng tấyvào chân của chuột, sau đó họ cắm những cái kim nhọn vào huyệt Túc Tam Lý, mộtvị trí châm cứu nổi tiếng nằm dưới đầu gối.
Sau đó họ xoay nhẹ kim cứ mỗi năm phút một trong vòng 30 phút sao chogiống với cách châm cứu tiêu chuẩn.
Trong và ngay sau quá trình này, các mức adenosine ở những mô xung quanhcây kim tăng lên gấp 24 lần. Mức độ khó chịu của chuột, được đo bằng tốc độ phảnứng với nhiệt và kích thích ngoài da của loài gặm nhấm này, đã giảm đi 2/3.
Trước đó, các nhà khoa học cũng tiến hành thử nghiệm tương tự trên conchuột đã bị làm biến đổi gen để không có adenosine. Kết quả là biện pháp châmcứu đã không có bất cứ tác dụng nào và con chuột vẫn phản ứng một cách khó chịu.
Nhóm nghiên cứu sau đó tiếp tục thử nghiệm bằng cách đưa vào người chuộtloại thuốc mang tên deoxycoformycin có tác dụng khiến các mô khó loại bỏadenosine hơn.
Kết quả là, mức adenosine tích tụ ở các cơ tăng gần gấp ba lần trong quátrình châm cứu phát huy hiệu quả.
Ông Maiken Nedergaard thuộc Trung tâm Y tế Đại học Rochester, người đứngđầu nhóm nghiên cứu trên nói: "Châm cứu là biện pháp chữa bệnh chủ yếu ở một sốnơi trên thế giới trong 4.000 năm qua, nhưng vì không hiểu hết về nó nên ngườita vẫn còn tâm lý hoài nghi."
Các nghiên cứu trước đây chỉ tập trung vào tác dụng của châm cứu đối vớihệ thần kinh trung ương chứ không phải hệ thần kinh ngoại biên.
Ở hệ thần kinh trung ương, châm cứu tạo ra những tín hiệu kích thích nãobộ sản sinh ra endorphins, nhóm axit amin được tiết ra trong cơ thể có chức nănggiảm đau./.