Ca sỹ Mỹ Linh: Hai cuộc hạnh ngộ đó phải nói là những may mắn lớn trong đời tôi! Trong cuộc sống, còn gì ý nghĩa hơn khi bạn gặp được một người chỉ đường tốt, nhất là trong một cái nghề rất dễ “sai một li, đi một dặm” này…
- Nhưng tôi cũng nghe nói rằng “người chỉ đường” ấy từng có lần… đuổi chị ra khỏi phòng thu?
Ca sỹ Mỹ Linh: Chuyện đó quả thật là tôi không nhớ nhưng đúng là chú Thụ đôi khi nóng tính đến mức hơi vô lý và không phải lúc nào cũng đúng. Dù vậy, tôi vẫn yêu quý chú như thường. Cứ nhìn cách chú ấy chơi với đủ mọi giới thì biết! Phải là người có tầm thế nào thì mới có một “network” rộng như vậy!
- Chị nghĩ đâu là chỗ riêng cho chị trong âm nhạc Dương Thụ?
Ca sỹ Mỹ Linh: Nơi nào cần đến sự nồng nàn và dịu dàng!
- Trong ba diva, chị tự thấy, ai là người hát nhạc Dương Thụ thành công nhất?
Ca sỹ Mỹ Linh: Hồng Nhung phải xếp thứ nhất, Thanh Lam cũng là thứ nhất, còn tôi là… huy chương bạc. Nhưng đó là trong các bài chú ấy viết riêng cho các chị ấy. Còn những bài viết riêng cho tôi thì tôi phải là nhất chứ!
- Có người ví Dương Thụ như là một “Thái thượng hoàng” của làng nhạc Việt, chị thấy có đúng?
Ca sỹ Mỹ Linh: Tôi thấy nói thế không phải là nâng cao mà là hơi hạ thấp chú Thụ. Bởi nghe thì cũng oai đấy nhưng “một chiều” lắm! Giữa chú và chúng tôi, tình thân đó như giữa những người trong gia đình...
Thanh Lam: “Phải rất đau đớn mới lãng mạn được đến thế!”
- Sức hút nào đã khiến chị là người đầu tiên trong ba diva khai phá nhạc Dương Thụ?
Ca sỹ Thanh Lam: Tôi cho rằng đó là hồn Việt, triết lý Việt, tinh thần Việt - điều rất đáng được xem là tấm gương soi cho nhiều bạn trẻ hôm nay. Chính điều đó đã làm nên vẻ đẹp lãng mạn và bay bổng trong âm nhạc của chú…
- Nhưng người được khen hát nhạc Dương Thụ thành công nhất lại không phải là người khai phá. Phải chăng chị quá mạnh mẽ trước vẻ đẹp ngây thơ ấy?
Ca sỹ Thanh Lam: Hát nhạc của ai, tôi cũng muốn phải có mình trong đó. Nghệ thuật không phải là sự cộng hưởng sao? Vậy tại sao mình không tương tác? Với tôi, vẻ đẹp quyến rũ nhất trong âm nhạc Dương Thụ không phải sự ngây thơ mà là lãng mạn - đúng như con người chú. Lãng mạn cả khi tận cùng của nó là đau đớn. Chính vì từng rất đau đớn nên nỗi buồn ở chú mới ẩn sâu đến thế, và sự lãng mạn cũng mới có thể bay cao đến thế - như một cách để chú thoát ra…
- Hiểu Dương Thụ đến thế mà sao trong ba diva, chị lại có vẻ… ít thân chú ấy nhất nhỉ?
Ca sỹ Thanh Lam: Mỗi nghệ sỹ có một góc riêng của mình. Có thể góc riêng đó của tôi không giống với góc riêng của chú Thụ nên chưa đậm duyên. Dù trước đây, tôi (và Quốc Trung) cũng đã từng rất thân với chú. Nhưng tôi nghĩ, cái “thân” trong nghệ thuật không hẳn đã quá cần đến cái “thân” trong đời sống…
- Chị có biết câu hát “Đã hết ngồi nhìn mãi bóng đêm…” mà nhạc sỹ Dương Thụ đã đặt lời giúp Quốc Trung lúc chị vừa đi là một câu… tả thực không?
Ca sỹ Thanh Lam: Tôi không cho rằng sự đồng cảm đó lại cần đến một phép tả thực. Bởi vào tầm tuổi ấy, với một tâm hồn giàu rung cảm, cùng một kho kinh nghiệm sống…, lẽ đương nhiên chú Thụ có thể nhìn thấu suốt hết mọi vấn đề và sâu sắc hóa thân mà không cần phải là người chứng kiến.
- Nhưng khi nghe câu hát đó, chị có tự thấy mình quả là… một người đàn bà đáng tiếc?
Ca sỹ Thanh Lam: Lẽ đương nhiên tôi luôn bị lôi cuốn trước những bài hát có mình hay một phần đời sống của mình trong đó. Có những lúc, vì vậy, mà cũng cảm thấy mình tan biến trong câu hát đó…
- Có đúng chị là người… không ai dám mắng, trừ… Dương Thụ?
Ca sỹ Thanh Lam: Kể cả chú Thụ cũng chưa bao giờ “dám” mắng, vì cách chú mắng thường là: “Cô là tôi sợ cô nhất đấy!,” còn tôi thì gào lên: “Ờ, thế thì chú cứ tiếp tục sợ đi cho cháu được nhờ!” (cười to).
- Mắng thế nào thì chị ở lại?
Ca sỹ Thanh Lam: Đấy, mắng như chú Thụ! Mắng bằng cả sự yêu mến và lo lắng, trong một cái giới vốn không có nhiều sự độ lượng!
- Kinh nghiệm sống nào từ Dương Thụ là ấm áp với chị?
Ca sỹ Thanh Lam: Cũng như trong âm nhạc của chú, đó chính là sự lãng mạn! Đành rằng làm nghệ thuật thì ai chẳng có lúc bay bổng, lãng mạn, nhưng với Dương Thụ, chú ấy có thể lãng mạn trong mọi trường hợp.
Nhớ có lần tôi từng phàn nàn với chú về việc người bạn trai của mình đã để xe hết xăng lúc đã khuya khiến tôi phải khổ sở cuốc bộ hàng bao nhiêu cây số với một đôi giày cao gót… - điều với tôi là một cực hình. Vậy mà chú lại bảo: “Lẽ ra cháu nên cảm ơn ông trời vì điều đó không bao giờ lặp lại nữa đâu cháu ạ!.” Và đúng là điều đó không bao giờ lặp lại nữa thật!..../.