Theo ILO, ước tính một nửa lực lượng lao động của Việt Nam hiện nay vẫn thamgia vào các hoạt động nông nghiệp năng suất thấp và việc làm không chính thứcchiếm khoảng 70% tổng số việc làm.
Việc làm không chính thức phổ biến ở cả khu vực nông thôn và thành thị, chiếmtới gần 70% số lao động phi nông nghiệp ở nông thôn và một nửa số lao động ở khuvực thành thị. Khu vực thương mại có tỷ lệ việc làm không chính thức cao nhất(chiếm 81% ở nông thôn và 63% ở thành thị).
Báo cáo của ILO cũng ghi nhận những bước tiến quan trọng mà Việt Nam đã đạt đượcnhư việc ban hành và triển khai chương trình bảo hiểm thất nghiệp, thông quasáng kiến sàn an sinh xã hội, trong đó Việt Nam cam kết cung cấp sự bảo trợ vềthu nhập và các dịch vụ cơ bản cho toàn dân.
Chính phủ Việt Nam cũng đã phêchuẩn công ước về chính sách việc làm và đang nỗ lực xây dựng chính sách việclàm quốc gia, dự thảo Luật Việc làm, nhằm tạo điều kiện cho người lao động ViệtNam, nam cũng như nữ được tự do lựa chọn việc làm.
Đại diện ILO, ông Phú Huỳnh cho biết, việc làm có mối quan hệ chặt chẽ đếntrình độ học vấn. Lao động trong khu vực kinh tế không chính thức có trình độhọc vấn thấp hơn so với lao động trong khu vực chính thức. Hầu hết lao động cótrình độ đại học đều có việc làm chính thức, trong khi phần lớn lao động cótrình độ thấp hơn đều làm công việc không chính thức.
Để nâng cao chất lượng lao động tại Việt Nam, ông Phú Huỳnh cho rằng, Việt Namcần chú trọng phát triển kỹ năng, thúc đẩy việc làm bền vững. Các đơn vị đào tạonghề cần giảng dạy những ngành nghề đúng với mục đích, yêu cầu của doanh nghiệp;tăng năng suất, chất lượng hoạt động của doanh nghiệp để thu hút lao động chấtlượng cao. Nhà trường cần cung cấp cho sinh viên không chỉ những kiến thức, màcả những kỹ năng làm việc; đơn vị đào tạo nghề cần xây dựng giáo trình phù hợpvới nhu cầu của doanh nghiệp.../.